Nhà tôi có hai chị em và từ nhỏ đến lớn, điều mà chúng tôi nghe nhiều nhất đó là: phận đàn bà con gái vất vả lắm, đặc biệt là lúc lấy chồng.
Không biết làm việc nhà thì khó sống, khéo léo đảm đang quá thì bận rộn không có thời gian nghỉ ngơi. Điều quan trọng là, sao cứ phải phụ nữ mới có những suy tư như vậy nhỉ?

Bài viết này không có mục tiêu tuyên truyền về nữ quyền, tôi chỉ muốn chia sẻ góc nhìn về công việc mà hầu hết được cho là của phái nữ. Tôi không nghĩ điều đó có gì sai, chỉ là tôi muốn nói nhiều hơn về góc nhìn của người “yêu việc nhà”.

Việc nhà và phụ nữ đi liền với nhau, tôi cho rằng đây là một vinh dự. Sự nhạy cảm, tỉ mỉ và khó tính của phụ nữ giúp họ dễ dàng xử lý quần áo bẩn, con cái khóc um sùm, nhà cửa bừa bộn hoặc phòng vệ sinh có mùi – kể cả không được “đào tạo” trước đó. Tôi cũng tin rằng nhờ được là con gái nên cuộc sống của tôi mới ngăn nắp và có tính kỷ luật như bây giờ.

Nhưng nếu việc nhà dễ đến thế, tại sao phụ nữ lại cảm thấy vất vả, và còn truyền tai nhau từ đời này qua đời khác?
Bên cạnh khả năng xử lý việc lặt vặt rất tốt, thì con gái chúng ta lại có thêm một bản tính, là không tin có ai làm việc đó tốt hơn mình.

Trong một lần đi công viên với bạn cũ, tôi thấy chị lỉnh kỉnh những đồ đạc, quần áo cho con, đến dáng đi cũng tất bật, trong khi chồng chị từ tốn đẩy xe cho em bé. Suốt chuyến đi, khi chồng chị năn nỉ chụp ảnh thì mắt chị cứ thế dán vào bé con, chỉ cần chiếc mũ lệch nhẹ vì gió, chị cũng chạy ngay đến để chỉnh đốn cho con, sợ nó ốm. Vì ăn sáng muộn nên chúng tôi đều quên mất thời gian ăn trưa, thế mà chị cứ liên tục hỏi tôi nên ăn gì, cả nhà có ai đói không. Sau khi đi bộ một quãng dài, chúng tôi ngồi nghỉ, anh chồng tranh thủ xem lại ảnh chụp được trong ngày hôm nay, còn chị thì không ngừng hỏi con có muốn uống sữa không, nhắc con lau tay, thay tã.

Mong bạn đừng hiểu nhầm (giống tôi lúc đầu) về chồng của chị. Tôi để ý anh rất muốn hỗ trợ, và thường xuyên nhắc nhở chị nghỉ ngơi. Nhưng có lẽ sự vụng về của anh trong việc chăm sóc con khiến chị không yên tâm. Nếu bạn từng nghe có người nói với mình là “làm thế thì thôi để đấy tôi làm cho”, thì bạn sẽ hiểu câu chuyện tôi đang muốn nói.

Điều này khiến tôi nhớ đến chị gái tôi, người luôn nói rằng “Nhà cửa như cái chuồng heo mà chưa có thời gian dọn”. Mỗi lần về nhà nghe được câu đó, tôi cố gắng tới nhà chị để xem có gì mình giúp được không. Sau nửa tiếng đi lại trong nhà, ngoài việc dọn đồ chơi của cháu, thì tôi không biết mình nên làm gì với căn nhà sạch sẽ đó nữa.

Khi liên hệ đến bản thân, tôi nhận ra mình cũng có tính cách tương tự. Cứ mỗi tối thứ 6, bộ não của tôi “tự động lập trình” thông báo: ngày mai phải dọn nhà. Dù không bẩn tôi cũng luôn lau dọn để có cảm giác yên tâm hơn.

Tôi để ý đàn ông thường có xu hướng ngược lại. Sau khi đọc cuốn sách “Đàn ông sao hoả đàn bà sao kim”, tôi cũng học thêm được rằng, đàn ông sinh ra với sứ mệnh giải quyết vấn đề, và chỉ khi có vấn đề thì họ mới giải quyết. Phần lớn, họ chỉ dọn nhà khi nhìn thấy vấn đề trong chỗ ở của họ; thế nên ngay cả khi phụ nữ coi đó là ổ chuột thì đàn ông vẫn sinh hoạt vui vẻ, thoải mái.
Lau vết bẩn và tìm vết bẩn để lau là hai việc khác nhau, với rất nhiều người. Từ đó nảy sinh ra nhiều cuộc cãi vã trong gia đình chỉ vì chuyện đổ rác, đôi dép để sai vị trí, chổi quét nhà đem ra quét sân…

Tuỳ vào định nghĩa của mỗi người, nhưng tôi học được rằng, làm việc nhà là một hình thức để kết nối những người trong gia đình. Ngày nay lối sống cá nhân hoá khiến ta ít có cơ hội được dành thời gian cùng nhau. Nếu bạn ăn tối khác giờ với bố mẹ, xem kênh tivi khác với con cái, bạn thích thư viện còn người yêu thích quán cafe…thì có lẽ thời khắc hiếm hoi nhất để chúng ta có thể gần nhau, đó là làm việc nhà.

Vì thế, tôi nghĩ rằng sẽ thật tốt nếu để người khác giúp đỡ mình, dù cho sàn nhà họ lau không sáng bóng, căn bếp họ dọn không ngăn nắp, vị trí đồ đạc trong nhà không theo ý ta, con cái ở cùng họ trông thật nhếch nhác…, thì ít nhất, chúng ta đã có những trải nghiệm giống nhau.

Ít nhất, chúng ta đều đã biết ý nghĩa của việc nhà.

Dừng đèn đỏ là chuyên mục đặc biệt của tháng 12, bao gồm 31 bài viết, chia sẻ với bạn đọc về những câu chuyện tôi trải qua, và hơn hết là về suy nghĩ của tôi với câu chuyện ấy. Ý tưởng của hầu hết mọi bài viết trong chuyên mục này ra đời khi tôi dừng lại và chờ đèn xanh – khoảng thời gian tôi có những suy nghĩ giản đơn mà chân thực nhất.

Hi vọng bạn sẽ đón nhận và cho tôi biết quan điểm của bạn bên dưới phần bình luận nhé!

Cảm ơn bạn đã ghé thăm. Hẹn gặp lại bạn đọc trong thời gian sớm nhất!

Giang In Real Talk.

** Nội dung trong bài viết, bao gồm tư liệu hình ảnh và video (nếu có) thuộc quyền sở hữu của trang Giang In Real Talk.
** Mọi hình thức sao chép và đăng lại cần được thông báo và chấp thuận bởi chủ sở hữu. Liên hệ: gianginrealtalk@gmail.com

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *